✨Tuyên ngôn Tháng Mười
thumb|Ngày 17 tháng 10 năm 1905 qua nét vẽ của [[Ilya Repin
(Bảo tàng Nga. St. Petersburg)]] Tuyên ngôn Tháng Mười (), chính thức "Tuyên ngôn Tối cao về việc Cải thiện Trật tự Nhà nước", (Манифест об усовершенствовании государственного порядка), là văn bản tiền đề của Hiến pháp Đế quốc Nga được thông qua năm 1906. Tuyên ngôn được ban hành bởi Sa hoàng Nicholas II (1868–1918, cai trị 1894–1917), dưới sức ép của Sergei Witte (1849-1915), ngày như một câu trả lời cho Cách mạng Nga năm 1905. Nicholas cố gắng chống lại ý tưởng này, nhưng đã nhượng bộ sau lựa chọn đầu tiên của mình để lãnh đạo một chế độ độc tài quân sự, Đại công tước Nicholas, đe dọa sẽ tự bắn vào đầu mình nếu Sa hoàng không chấp nhận đề nghị của Witte. mà được tuyên bố ở trong tất cả các nhà thờ..
Bối cảnh
Trong khi Pháp, Anh và Hoa Kỳ đã chọn nền dân chủ dưới hình thức này hay hình thức khác, riêng Đế quốc Nga vẫn duy trì chính quyền chuyên chế phong kiến, đứng đầu là Sa hoàng. Nga vào đầu những năm 1890, dưới sự chỉ đạo của Bộ trưởng Tài chính Sergei Witte, đã bắt tay vào một chương trình công nghiệp hóa do nhà nước lãnh đạo thông qua đầu tư nước ngoài và áp dụng thuế quan. Tuy nhiên, sự tăng trưởng nhanh chóng trong ngành công nghiệp trong giai đoạn này không được đáp ứng bởi cuộc cải cách chính trị, khiến một tầng lớp lao động mở rộng trở nên bất mãn nghiêm trọng. Tuy nhiên, nông dân vẫn chiếm 80% dân số và mặc dù cuộc giải phóng nông nô, các vấn đề nông nghiệp vẫn được chú ý. Nga, vẫn là một quốc gia với nền kinh tế chủ yếu là nông nghiệp, đã tạo ra các vấn đề kinh tế và xung đột giữa các tầng lớp xã hội khác nhau, cũng như chính quyền chế độ chuyên chế Nga. Cuộc xung đột đã lên đến đỉnh điểm trong những tháng trước tháng 10 năm 1905, được biết tới Cách mạng Nga 1905. Vào ngày 22 tháng 1 năm 1905, những người biểu tình ôn hòa đã cố gắng đưa đơn thỉnh cầu lên Sa hoàng, như một cách truyền thống. Tuy nhiên, cuộc biểu tình này đã bị dập tắt dữ dội bên ngoài cung điện mùa đông khi lính canh được lệnh bắn vào người biểu tình. Kết quả sự đàn áp dữ dội cuộc biểu tình được gọi là "Chủ nhật đẫm máu".
Duma
Một điều khoản của Tuyên ngôn là việc thành lập một cơ quan lập pháp ở Nga, nhằm mục đích hạn chế quyền lực chuyên chế có lợi cho người dân Nga. Cơ quan lập pháp được gọi là Duma. Một lỗ hổng lớn của Duma là Sa hoàng duy trì quyền phủ quyết bất kỳ luật pháp nào mà ông muốn. Duma cũng bị suy yếu do ảnh hưởng của bộ máy quan liêu Nga, cũng như việc có thể bị Nicholas giải tán nếu ông và Duma không thể đạt được thỏa thuận.
Đối lập
Tuyên ngôn Tháng Mười đối lập với quyền lực của Hoàng đế. Đảng Dân chủ lập hiến đã được xoa dịu bởi ý tưởng có quyền tự do ngôn luận và một chính phủ đại nghị, và Liên minh 17 Tháng Mười (còn được gọi là Octobrists, tên đảng dựa theo Tuyên ngôn Tháng Mười). Những người Marxists, cho rằng Nicholas chỉ nhượng bộ một phần nhỏ, Duma chỉ là cái vỏ dân chủ với việc lập pháp phải thông qua Sa hoàng và tự do ngôn luận bị kiểm soát chặt chẽ
Tác động
Tuyên ngôn hưởng được thành lợi trong thời gian ngắn ngủi. Các cuộc đình công và phần lớn bạo lực đã kết thúc gần như ngay khi Tuyên ngôn được công bố. Sự ủng hộ bao trùm cả quốc gia khi mọi người nhận ra tự do mới được tìm thấy và ý tưởng có đại diện trong chính phủ. Bản tuyên ngôn này cũng đã thành lập lên Octobrists.
Tuy nhiên, sau thắng lợi của Tuyên ngôn là sự tiếp nối quay trở lại chu kỳ đình công và bạo lực khi chế độ chuyên chế dần khẳng định lại sức mạnh của mình. Trong vài tháng, các vụ hành quyết đã lên tới hơn một ngàn. Chính phủ bắt đầu đàn áp các đảng chính trị; đến năm 1906-1907, phần lớn nước Nga đã thiết quân luật. Có vẻ như thay vì là một cuộc cải cách, bản tuyên ngôn chỉ là một mưu đồ của Nicholas để giành lại quyền kiểm soát Nga.

(Bảo tàng Nga. St. Petersburg)]] **Tuyên ngôn Tháng Mười** (), chính thức **"Tuyên ngôn Tối cao về việc Cải thiện Trật tự Nhà nước"**,