✨Quốc gia thành viên Tổ chức Lao động Quốc tế
nhỏ|331x331px|Trụ sở Tổ chức Lao động Quốc tế, [[Genève, Thụy Sỹ.]] Tổ chức Lao động Quốc tế ( - ILO) là cơ quan chuyên môn ba bên của Liên Hợp Quốc (LHQ) đặt ra các tiêu chuẩn quốc tế liên quan đến lao động. , ILO có 187 quốc gia thành viên. Được thành lập năm 1919 theo Hiệp ước Versailles, ILO là cơ quan đầu tiên được sáp nhập vào LHQ năm 1946, là cơ quan lâu đời thứ ba của LHQ trước cả khi thành lập, tổ chức đa phương lâu đời thứ tư và là tổ chức duy nhất còn lại liên hệ trực tiếp với Hội Quốc Liên.
Khởi đầu có 42 quốc gia thành viên, 29 trong số này được coi là thành viên sáng lập tham gia ký kết Hiệp ước Versailles, 13 quốc gia kia được mời tham gia và cũng được ghi nhận tư cách sáng lập.
Sau Chiến tranh thế giới thứ hai và Hội Quốc Liên giải thể, ILO trở thành cơ quan chuyên trách đầu tiên của LHQ. Tất cả các quốc gia thành viên ILO cũng là thành viên LHQ. Tuy vậy, vẫn còn 7 quốc gia thành viên LHQ không tham gia ILO. Hiến chương ILO cho phép những nước không phải thành viên LHQ được gia nhập nhưng phải đáp ứng điều kiện phức tạp hơn so với một thành viên LHQ.
Từ khi thành lập, 19 thành viên đã rút khỏi ILO, sau đó đều tái gia nhập. Có 2 quốc gia có ý định nhưng lại không hoàn tất quá trình thủ tục rút khỏi. Dù quy tắc thành viên chỉ thừa nhận các quốc gia có chủ quyền, có 3 trường hợp ngoại lệ vẫn được thừa nhận, sau đó cả 3 đều có chủ quyền. Năm quốc gia bị xóa tư cách thành viên, rồi cũng được kết nạp lại. Có 6 quốc gia từng là thành viên ILO nay không còn tồn tại, trong đó có 2 thành viên sáng lập.
Quốc gia thành viên
Hiến chương quy định tư cách thành viên trong Điều 1, khoản 3 và 4. Khoản 3 chỉ ra rằng bất kỳ quốc gia thành viên LHQ nào cũng có thể trở thành thành viên ILO "bằng cách thông tin tới Tổng Giám đốc của Tổ chức Lao động Quốc tế về việc chính thức chấp thuận các nghĩa vụ trong Hiến chương của Tổ chức Lao động Quốc tế." Khoản 4 cho phép bỏ phiếu để chấp nhận thành viên mới "với số phiếu tán thành chiếm hai phần ba tổng số đại biểu tham dự phiên bỏ phiếu, trong đó có hai phần ba đại biểu thuộc Chính phủ có mặt và bỏ phiếu."
Dấu "+" và nền xanh biểu thị thành viên sáng lập; dấu "***" và nền kaki biểu thị các quốc gia được mời làm thành viên sáng lập.
Thành viên rút khỏi
phải|nhỏ|Tổng thống [[Jimmy Carter (phải) khẳng định việc Hoa Kỳ rút khỏi ILO vào ngày 1 tháng 11 năm 1977, bất chấp khuyến nghị trì hoãn một năm của Ngoại trưởng Cyrus Vance (trái) và Cố vấn An ninh Quốc gia Zbigniew Brzezinski.]] Theo Hiến chương ILO, một quốc gia thành viên chỉ có thể rút khỏi sau khi thông báo trước hai năm và giải quyết tất cả các khoản phí tài chính tồn đọng. Sau khi hoàn tất, quốc gia cựu thành viên vẫn có nghĩa vụ tuân thủ các công ước ILO mà mình phê chuẩn trước đó.
Nếu cựu thành viên ILO hiện vẫn là thành viên LHQ mà muốn tái gia nhập thì cần phải thông báo chính thức với Tổng Giám đốc ILO về việc chấp thuận các nghĩa vụ trong Hiến chương ILO. Một thành viên cũ không phải là thành viên LHQ chỉ có thể được chấp thuận tái gia nhập theo quyết định của Hội nghị Lao động Quốc tế.
Kể từ năm 1927, 19 quốc gia thành viên đã ra khỏi ILO, tất cả sau đó đều tái gia nhập.
Thành viên rút khỏi không hoàn toàn
Hai quốc gia thành viên đã chính thức thông báo ý định ra khỏi nhưng sau đó thông tin tiếp tục ở lại trước khi bị rút tư cách thành viên.
Quốc gia bị xóa tư cách thành viên
nhỏ|255x255px| Hoàng đế Ethiopia [[Haile Selassie tới thăm ILO tháng 8 năm 1924]] Liên quan đến trường hợp bị thôn tính (__), 5 quốc gia bị xóa tư cách thành viên ILO; tất cả sau đó đều được tái gia nhập.
Cựu quốc gia thành viên không có chủ quyền
nhỏ|249x249px|Iosif Stalin (trái) và Franklin D. Roosevelt (phải), Yalta tháng 2 năm 1945 Hiến chương ILO quy định khả năng gia nhập là thành viên Liên Hợp Quốc (nguyên khởi là thành viên Hội Quốc Liên) hoặc thông qua bỏ phiếu. Trong lịch sử tồn tại trường hợp Thành phố tự do Danzig nằm dưới sự bảo trợ của Hội Quốc Liên nhưng do Ba Lan kiểm soát đối ngoại. Ngày 26 tháng 8 năm 1930, Tòa án Công lý Quốc tế ra phán quyết Danzig không được tham gia ILO. Ngược lại với phán quyết này, 3 quốc gia vẫn được công nhận là thành viên trước khi có chủ quyền.
Cựu thành viên
nhỏ|Tem bưu chính Đông Đức phát hành kỷ niệm 50 năm ngày thành lập ILO Dấu "+" và nền xanh biểu thị thành viên sáng lập ILO.
Thành viên LHQ không tham gia ILO
Quốc gia quan sát viên phi thành viên LHQ và ILO
nhỏ|[[Sứ thần (Công giáo Rôma)|Sứ thần Tòa Thánh Silvano Maria Tomasi phát biểu trước Hội nghị Lao động Quốc tế tháng 6 năm 2014. Tổng Giám đốc ILO Guy Ryder ở bên phải.]]
