✨Bích huyết kiếm
Bích huyết kiếm (Phồn thể: 碧血劍, Giản thể: 碧血剑, Bính âm: Bì Xuě Jiàn) là một tiểu thuyết võ hiệp của nhà văn Kim Dung, được đăng lần đầu tiên trên Hương Cảng thương báo từ ngày 1 tháng 1 năm 1956 đến ngày 31 tháng 12 năm 1956.
Tiểu thuyết Lộc Đỉnh ký là phần tiếp theo của tiểu thuyết Bích huyết kiếm này do sự xuất hiện trở lại của khá nhiều nhân vật như A Cửu, Hà Thiết Thủ, Lý Tự Thành, Trần Viên Viên, Ngô Tam Quế, Quy Tân Thụ,...
Bối cảnh
Vào cuối thời nhà Minh (1630-1644), đại tướng Viên Sùng Hoán bị cáo buộc từ thông với ngoại phiên và bị hoàng đế Sùng Trinh xử tử. Con trai Viên Sùng Hoán là Viên Thừa Chí nhờ may mắn được đưa lên núi Hoa Sơn, được Mục Nhân Thanh và Mộc Tang đạo nhân truyền thụ võ nghệ. Trên núi Hoa Sơn, Viên Thừa Chí tình cờ phát hiện ra Kim xà kiếm và Kim xà bí kíp - di vật của Hạ Tuyết Nghi và học được kiếm thuật vô địch của Kim Xà Lang Quân.
Kim Dung đã viết trong phần tái bút của bản cũ: Nhân vật chính thực sự của "Bích huyết kiếm" là Viên Sùng Hoán, theo sau là Kim Xà Lang Quân Hạ Tuyết Nghi. Vai trò của nhân vật Viên Thừa Chí không rõ ràng, anh chỉ có thể được coi là nhân vật chính thứ ba, phần giải thích này đã bị xóa trong bản sửa đổi mới.
Các chương hồi
Tác phẩm gồm 20 hồi và Viên Sùng Hoán bình truyện gồm 15 phần và phần Hậu ký.
Tóm tắt
Vào cuối thời nhà Minh (1368-1644), tướng lĩnh Viên Sùng Hoán bị kẻ xấu cáo buộc oan tư thông với ngoại viên và bị hoàng đế Sùng Trinh xử tử. Con trai Viên Sùng Hoán là Viên Thừa Chí được bảo vệ tính mạng thoát khỏi sự truy lùng gắt gao của An Kiếm Thanh và Tào Công Công khi còn nhỏ được đưa đến núi Hoa Sơn và được Mục Nhân Thanh truyền thụ võ nghệ. Trên núi Hoa Sơn, Viên Thừa Chí tình cờ phát hiện ra Kim xà kiếm và Kim xà bí kíp - di vật của Kim Xà Lang Quân Hạ Tuyết Nghi sau khi mất để lại và học được kiếm thuật thật sự của Hạ Tuyết Nghi.
Sau đó Viên Thừa Chí gặp được Hạ Thanh Thanh, con gái ruột của Hạ Tuyết Nghi và Ôn Nghi. Hạ Thanh Thanh đã đi theo Viên Thừa Chí sau đó bị đuổi khỏi nhà họ Ôn, hai người yêu nhau. Để trả thù cho cha mình, Viên Thừa Chí gia nhập lực lượng khởi nghĩa do Sấm vương Lý Tự Thành lãnh đạo nhằm lật đổ triều đình nhà Minh. Viên Thừa Chí giúp nghĩa quân lấy lại số vàng đã bị gia đình họ Ôn lấy, cùng với Thanh Thanh khám phá ra kho báu ở Nam Kinh mà Kim xà lang quân lúc còn sống chưa kiếm ra được và dùng để cung cấp tài chính cho nghĩa quân. Nhiều nghĩa sĩ giang hồ đã kết bạn và nguyện trung thành với Viên Thừa Chí khi biết chàng là con trai ruột của Viên Sùng Hoán. Họ suy tôn Viên Thừa Chí thành minh chủ của 7 tỉnh, tổ chức thành nghĩa quân nhằm bảo vệ đất nước trước sự xâm lược của quân Mãn Châu phía bắc.
Để giúp Sấm vương, Viên Thừa Chí cùng bằng hữu giang hồ tiến hành phá hủy đại pháo do người Tây dương cung cấp cho triều đình đàn áp nhân dân, sau đó chàng lẻn sang kinh đô Mãn Châu nhằm mưu sát Hoàng Thái Cực nhưng không thành công. Mặc dù căm thù hoàng đế Sùng Trinh sát hại cha mình, nhưng Viên Thừa Chí vẫn cứu thoát Sùng Trinh khỏi mưu đồ phế lập của Huệ Vương. Trong thời gian đó chàng quen biết Hà Thiết Thủ, giáo chủ Ngũ độc giáo và là người cùng phe với Huệ Vương, giúp cô cải tà quy chính và thu nhận làm đệ tử. A Cửu (tức Trường Bình công chúa, con gái vua Sùng Trinh) yêu Viên Thừa Chí và chàng cũng phân vân không dứt khoát giữa A Cửu và Thanh Thanh.
Lý Tự Thành sau khi đánh chiếm Bắc Kinh, bức tử vua Sùng Trinh đã không thực hiện lời hứa về việc đưa dân nghèo thoát khỏi cảnh nghèo khổ lầm than, ngược lại còn dung túng cho quân sĩ cướp bóc hãm hiếp lê dân, còn bản thân Lý Tự Thành thì đắm chìm vào rượu ngon gái đẹp, nghe lời sàm nịnh giết chết Lý Nham là người trung thành với mình. Viên Thừa Chí quá thất vọng nên quyết định ra đi. Quân Mãn Châu với sự trợ giúp của Ngô Tam Quế vượt qua Sơn Hải quan tiến vào Trung nguyên, đánh bại Lý Tự Thành và lập ra nhà Thanh. Viên Thừa Chí biết rằng Trung Quốc đã hoàn toàn rơi vào tay người Mãn, chàng nhận ra rằng mình không thể đảo ngược được tình hình nên quyết định cùng Thanh Thanh và bằng hữu giang hồ chu du hải ngoại, định cư tại hải đảo mà ngày nay là Borneo.
Nhân vật
Viên Sùng Hoán (袁崇煥): là một tướng lĩnh cuối thời nhà Minh và là cha của nhân vật chính Viên Thừa Chí. Ông nhận trách nhiệm bảo vệ biên giới phía bắc trước sự xâm lược của Mãn Thanh. Viên Sùng Hoán bị vu cáo oan tư thông với ngoại bang và bị hoàng đế Sùng Trinh xử tử. Viên Thừa Chí (袁承志): là nhân vật chính của tác phẩm, Viên Thừa Chí đã thành công trong việc giúp cô cải tà quy chính và thu nhận cô làm đệ tử, đổi tên là Hà Dịch Thủ (何惕守). Cô cũng xuất hiện lại trong Lộc Đỉnh ký. Lý Nham (李岩): là mưu sĩ, người đưa ra các sách lược xây dựng lực lượng của Sấm Vương Lý Tự Thành. Anh là chồng của Hồng Nương Tử và huynh đệ kết nghĩa của Viên Thừa Chí. Sau khi lật đổ được nhà Thanh do Lý Tự Thành nghe lời sàm ngôn kết tội oan cho mình nên anh cùng thê tử đã bị ép buộc phải tự sát. Đây cũng là một trong những lý do khiến quân của Lý Tự Thành tan rã và người Mãn xâm nhập vào Trung Nguyên. Hồng Nương Tử (紅娘子): là một nữ thủ lĩnh của một đội quân nổi dậy của dân chúng cuối thời nhà Minh, sau đó trở thành thê tử của Lý Nham. Cô cùng đội quân của mình đã theo Lý Nham gia nhập quân của Sấm Vương Lý Tự Thành. Cuối cùng, cô cùng chồng mình tự sát. Lý Tự Thành (李自成): nhân dân thời đó gọi là Sấm Vương (闖王) hay Lý Sấm (李闖), lãnh tụ cuộc khởi nghĩa lật đổ triều Minh. Vì say mê người đẹp Trần Viên Viên và ham uống rượu nhiều, lơ là đại sự tái thiết đất nước sau khi lật đổ nhà Minh nên Viên Thừa Chí từ quy thuận dẫn đến chán nản mà bỏ đi biệt xứ cùng Hà Thiết Thủ với Hạ Thanh Thanh, lòng không chút do dự hay hối hận sau này. Thần Kiếm Tiên Viên Mục Nhân Thanh (穆人清): chưởng môn phái Hoa Sơn, có ba đệ tử là Đồng bút thiết toán bàn Hoàng Chân, Thần quyền vô địch Quy Tân Thụ và Viên Thừa Chí. Mộc Tang đạo trưởng (木桑道長): chưởng môn Thiết Kiếm môn, sư phụ của A Cửu (sau này là Cửu Nạn), sư huynh của Ngọc Chân Tử. Ông thu nhận và chăm sóc chu đáo A Cửu công chúa, dạy dỗ nàng thành người lãnh đạo đúng đắn. Giỏi khinh công, có hai truyền nhân đắc lực nhất là Viên Thừa Chí và Vi Tiểu Bảo. Đồng Bút Thiết Toán Bàn Hoàng Chân (黄真): đại đệ tử của Mục Nhân Thanh. Thần Quyền Vô Địch Quy Tân Thụ (歸辛樹): nhị đệ tử của Mục Nhân Thanh. Sau này xuất hiện trong Lộc Đỉnh ký. Ngọc Chân Tử (玉真子): là sư đệ của Mộc Tang đạo nhân, võ công có phần nhỉnh hơn sư huynh của mình. Ông lựa chọn phản bội bản giáo và được Hoàng Thái Cực phong là Hộ Quốc đạo nhân (護國真人). Cuối cùng bị giết bởi Viên Thừa Chí.
Viên Sùng Hoán bình truyện
Viên Sùng Hoán bình truyện là phần phụ lục của Bích huyết kiếm, được Kim Dung viết năm 1975, được chia làm 15 phần. Ban đầu có tên Quảng Đông anh hùng Viên man tử đăng trên Minh báo. Tư liệu được lấy từ Minh sử, Thái Tông thực lục, Sùng Trinh trường thiên...
Nội dung chủ yếu của Viên Sùng Hoán bình truyện là lý giải nguyên nhân Sùng Trinh giết Viên Sùng Hoán không phải vì trúng kế phản gián của Hoàng Thái Cực mà là vì xung đột giữa hai cá tính con người, và tâm lý không bình thường của Sùng Trinh. Một mục tiêu khác là nhắc đến nỗi hại của chế độ độc tài chuyên chế.
Theo bản thân Kim Dung thì bài văn này không có giá trị học thuật mà chỉ có tính dễ đọc so với sách sử thông thường.
Chuyển thể
Phim điện ảnh
Phim truyền hình
