✨New Zealand tại Thế vận hội
thumb|Tuyển rowing New Zealand tại Thế vận hội Mùa hè 1932
New Zealand lần đầu gửi một đoàn thể thao độc lập đến Thế vận hội năm 1920. Trước đó, tại Thế vận hội Mùa hè 1908 và Thế vận hội Mùa hè 1912, các vận động viên (VĐV) New Zealand và Úc cùng thuộc đoàn Australasia. New Zealand cũng tham dự hầu hết các kỳ Thế vận hội Mùa đông kể từ năm 1952, vắng mặt duy nhất các lần năm 1956 và 1964.
Ủy ban Olympic New Zealand (NZOC) là Ủy ban Olympic quốc gia của New Zealand. NZOC được thành lập năm 1911, và được công nhận bởi Ủy ban Olympic Quốc tế (IOC) năm 1919.
Các VĐV New Zealand đã giành được tổng cộng 120 huy chương tại các kỳ Thế vận hội Mùa hè và Mùa đông. Các môn thi đấu thành công nhất là chèo thuyền và điền kinh với 24 tấm huy chương mỗi môn; thuyền buồm theo sau với 22 tấm. Ba tấm huy chương Thế vận hội Mùa đông của New Zealand thuộc môn trượt tuyết đổ đèo kỳ 1992 và trượt ván trên tuyết cùng trượt tuyết tự do kỳ 2018. 120 huy chương giành được giúp New Zealand xếp hạng 34 trên bảng tổng sắp huy chương Thế vận hội tính theo tổng số huy chương và hạng 26 tính theo loại huy chương.
Sau Thế vận hội Mùa hè 2016, 1371 VĐV đã đại diện thi đấu cho New Zealand tại Thế vận hội. Harry Kerr được coi là VĐV Olympic người Kiwi đầu tiên và Adrian Blincoe là VĐV thứ 1000. Tới ngày 25 tháng 6 năm 2009 chỉ còn 9 người chưa thể xác định được thông tin cư trú.
New Zealand tại Thế vận hội Mùa hè
Người đầu tiên đến từ New Zealand thi đấu tại Thế vận hội là Victor Lindberg, thi đấu cho Câu lạc bộ Bơi lội Osborne thuộc Anh Quốc. Câu lạc bộ đã giành chiến thắng môn bóng nước tại Thế vận hội Mùa hè 1900.
Do vị trí địa lý ở nam Thái Bình Dương và ở xa các thành phố chủ nhà Thế vận hội những kỳ đầu ở châu Âu và Bắc Mỹ, người New Zealand phải trải qua những chuyến hải hành dài để góp mặt tranh tài. New Zealand gửi đoàn VĐV độc lập đầu tiên đến Thế vận hội lần thứ VII năm 1920, gồm hai VĐV chạy, một VĐV chèo thuyền, và một VĐV bơi 15 tuổi. Trước 1920, ba người New Zealand từng giành huy chương khi thi đấu cho đoàn Australasia các năm 1908 và 1912. Với sự phát triển của hàng không quốc tế những năm 1950, và với một số lượng lớn hơn các môn thể thao tại Thế vận hội, các đoàn Olympic của New Zealand cũng gia tăng nhân số.
New Zealand, cũng như các nước Nam Bán cầu, có bất lợi khi đến cao điểm chuẩn bị cho các môn Thế vận hội Mùa hè, đại hội được tổ chức vào những tháng mùa đông ở nước này. Chỉ mới 3 kỳ Thế vận hội diễn ra ở Nam Bán cầu, Thế vận hội Mùa hè 1956 ở Melbourne, Thế vận hội Mùa hè 2000 ở Sydney, và Thế vận hội Mùa hè 2016 ở Rio de Janeiro.
Việc New Zealand tham dự kỳ vận hội 1976 đã gây tranh cãi, và dẫn tới sự kiện các nước châu Phi tẩy chay Thế vận hội; các nước này phản đối các hoạt động giao lưu thể thao giữa All Blacks và Nam Phi a-pác-thai.
New Zealand tại Thế vận hội Mùa đông
New Zealand tham gia Thế vận hội Mùa đông một cách khiêm tốn hơn, do khí hậu đại dương và vị trí ở Nam Bán cầu khiến các VĐV bước vào cao điểm chuẩn bị ngay giữa hè. New Zealand không có đoàn thể thao dự Thế vận hội Mùa đông cho đến năm 1952. Tại Thế vận hội Mùa đông 1988, đoàn bao gồm các VĐV trượt xe lòng máng; môn thể thao tiếp theo mà nước này tham gia sau trượt tuyết đổ đèo.
Năm 1992, Annelise Coberger trở thành người đầu tiên đến từ Nam Bán cầu giành huy chương tại Thế vận hội Mùa đông khi cô đoạt tấm huy chương bạc nội dung dích dắc ở Albertville, Pháp.
Năm 2018, Zoi Sadowski-Synnott mang về cho New Zealand tấm huy chương Olympic Mùa đông thứ hai trong nội dung mở màn trượt ván trên tuyết - nhào lộn trên không ở Pyeongchang, Hàn Quốc; đó là một huy chương đồng. Sau đó cùng ngày, Nico Porteous, 16 tuổi, giành tấm huy chương thứ ba cho New Zealand nội dung lòng máng nam môn trượt tuyết tự do, cũng là huy chương đồng.