✨Khu bảo tồn thiên nhiên Lung Ngọc Hoàng
Khu bảo tồn thiên nhiên Lung Ngọc Hoàng là khu bảo tồn thiên nhiên thuộc tỉnh Hậu Giang. Khu bảo tồn nằm tại huyện Phụng Hiệp, tỉnh Hậu Giang cách trung tâm thành phố Cần Thơ khoảng 40 km. Lung Ngọc Hoàng có nghĩa là "Vùng đất trũng ngập nước của ông Trời" Đây là khu rừng có diện tích lớn nhất tỉnh Hậu Giang.
Sinh thái
thumb|Đi thuyền máy trên dòng kênh chứa đầy bèo lục bình, ở phía xa là cây cầu bị đứt gãy đôi ở khu bảo tồn
Đây là vùng sinh thái ngập nước, có tổng diện tích 28 km² (2.800 ha).
Lung Ngọc Hoàng là rừng ngập nước, chủ yếu là cây tràm, xà cừ, keo tai tượng, keo lai, chiếm diện tích khoảng 1.500 ha, cỏ dại và dây leo mọc chằng chịt. Thực vật đa dạng thuộc các hệ: Hệ thực vật ngập nước nhiều loài khác nhau, như tràm, lau, sậy, bòng bong, chim, thú và 77 loài cá, bao gồm: Các loài chim: le le, cò trắng, bạc má, cà cuốc, cò ốc, giang sen, cò lạo xám, ác là,...
Sau chiến tranh, khu vực này được giao cho Nông trường Phương Ninh rồi sau đó là Nông trường Mùa Xuân đầu tư trồng cây tràm và khai thác nguồn lợi thủy sản. Đến năm 2002, Khu bảo tồn thiên nhiên Lung Ngọc Hoàng được thành lập theo Quyết định của Thủ tướng Chính phủ, xã Phương Bình, huyện Phụng Hiệp.
Phát triển kinh tế
Vấn đề từng gây khó khăn trong việc bảo vệ tốt khu bảo tồn là chưa giải tỏa hết các hộ dân sống gần. Họ sống rải rác, khoảng 80 hộ với chừng 300 người chủ yếu bằng nghề nông và đánh bắt cá. Đây là nguyên nhân gây cháy rừng và săn bắt động vật quý hiếm, do họ gây nhiều vụ cháy do đốt đồng và đốt ong lấy mật. Bên cạnh vấn đề người dân thì từ 2003 đến khoảng 2007, ban giám đốc Nông trường Mùa Xuân và ban giám đốc khu bảo tồn đã cho đốn khoảng 1.300 ha rừng tràm và đốn sạch 71 ha rừng keo tai tượng, bạch đàn, tràm bông vàng,...mà theo họ là theo chính sách của Ủy ban nhân dân tỉnh để lấy gỗ, rồi sau đó đào ao nuôi cá, gây mất mát lớn cho khu bảo tồn.
Lung Ngọc Hoàng ngày nay đang được quy hoạch và phát triển theo hướng kết hợp giữa bảo tồn thiên nhiên và phát triển du lịch. Ngoài ra, đây cũng được xem là một trong những "lá phổi xanh" của đồng bằng sông Cửu Long.