✨Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô khóa XVII
Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản toàn Liên bang (b) khóa XVII () do Đại hội lần thứ XVII Đảng Cộng sản toàn Liên bang (b) tổ chức tại Moskva từ ngày 26/1-10/2/1934 bầu ra.
Ban Chấp hành Trung ương khóa XVII gồm các Ủy viên chính thức và dự khuyết với nhiệm kỳ tới tháng 3/1939.
Lịch sử
Đại hội Đảng lần thứ XVII được gắn mác "Đại hội chiến thắng" để đánh dấu sự thành công của kế hoạch 5 năm đầu tiên và tập thể hóa nông nghiệp.
Đại hội có sự tham dự của 1,225 đại biểu với một cuộc bỏ phiếu lựa chọn và 736 đại biểu với một cuộc bỏ phiếu tư vấn, đại diện cho 1,872,488 đảng viên và 935,298 cảm tình đảng.
Đại hội đã bầu 71 ủy viên chính thức và bầu 68 ủy viên dự khuyết. Ngày 10/2/1934 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XVII họp phiên thứ nhất bầu Bộ Chính trị, Ban Bí thư và Orgburo. Đồng thời Joseph Stalin không được bầu làm Tổng Bí thư mà chỉ được bầu làm Bí thư Trung ương Đảng, nhưng các quyền lực khác không đổi và Lazar Kaganovich tiếp tục giữ chức ủy quyền của Stalin, một chức vụ không chính thức được các nhà Xô Viết gọi là Bí thư thứ hai, và được trao quyền quản lý công việc của đảng và ký các nghị quyết của Bộ Chính trị khi Stalin rời khỏi Moskva.
Đây là Trung ương Đảng bị giảm số ủy viên nhiều nhất. Trong số 139 ủy viên chính thức và dự khuyết, đã có 98 ủy viên đã thiệt mạng trong giai đoạn 1936-1938. Có 44 (trong số 71) là ủy viên chính thức, trong khi 55 (trong số 68) là ủy viên dự khuyết. Trong số những người bị bắt, hơn 80% trong số họ dưới 50 tuổi. Khi Đại hội Đảng lần thứ XVIII triệu tập năm 1939, chỉ còn 31 người trong Trung ương khóa cũ. Trong số này, bảy người không được tái đắc cử, và năm người trong số được cho nghỉ hưu hoặc miễn nhiệm các chức vụ (Grigory Petrovsky, Gleb Krzhizhanovsky, Grigory Broydo, Mikhail Chuvyrin và Isaak Schwartz) riêng Tikhon Yurkin và Avraami Zavenyagin được bầu lại vào Trung ương Đảng tại Đại hội Đảng lần thứ XIX (năm 1952) và Đại hội Đảng lần thứ XX (năm 1956). Trong số 24 người được tái đắc cử tại Đại hội Đảng lần thứ XVIII, bốn người sẽ bị đàn áp (Mikhail Kaganovich năm 1941, Solomon Lozovsky năm 1952, Lavrentiy Beria năm 1953 và Mir Jafar Baghirov năm 1956). Klavdiya Nikolayeva trở thành thành viên Trung ương duy nhất trước đây đã hoạt động đối lập trong đảng đã sống sót sau cuộc thanh trừng.
Các hội nghị Trung ương Đảng
Trung ương Đảng không phải là một tổ chức thường trực. Trung ương Đảng triệu tập được mười bốn phiên họp toàn thể giữa Đại hội XVII và Đại hội XVIII của Đảng. Khi Trung ương Đảng không tổ chức phiên họp, quyền hạn ra quyết định được chuyển đến các cơ quan nội bộ của chính Trung ương Đảng; các Bộ Chính trị, Ban Bí thư và Orgburo.